Tham gia bộ phim Không thời gian, diễn viên Duy Khánh cho biết, anh cảm giác mình trở thành một người lính thực thụ, chứ không còn là một diễn viên.
Duy Khánh có thể chia sẻ một chút về vai diễn của mình trong phim Không thời gian?
Trong phim Không thời gian, tôi vào vai Trần Hùng – đội trưởng đội công binh Sư đoàn 80. Anh là người lính trẻ ấm áp, tình cảm luôn quan tâm tới những người xung quanh, lúc nào cũng vui vẻ và nhiệt huyết với công việc, luôn cố gắng là hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao. Hùng có bố là ông Cường và có cô bạn gái tên là Hạnh cùng đơn vị. Trong bộ phim, khán giả sẽ thấy Trần Hùng trải qua một vài trắc trở liên quan giữa gia đình và tình yêu. Anh phải làm thế nào để cân bằng giữa tình yêu và gia đình.
Đây là bộ phim được đầu tư công phu và có ý nghĩa lớn, khi nhận vai diễn này Duy Khánh đã có sự chuẩn bị như thế nào?
Với dự án phim Không thời gian, đây là lần đầu tôi được thể hiện hình tượng người lính bộ đội cụ Hồ. Thú thực, trước khi bước vào dự án này hiểu biết của tôi về môi trường quân đội còn hạn chế, chính vì thế, để chuẩn bị cho vai diễn lần này tôi đã phải đọc và phân tích kịch bản rất kĩ để có thể hình dung được rõ hơn về cuộc sống của người lính. Cũng may, bố tôi là cựu chiến binh nên tôi thường xuyên hỏi han, trò chuyện với ông để hiểu hơn về môi trường trong quân ngũ. Ngoài ra, tôi cũng tìm hiểu tư liệu ở trên mạng về những hình ảnh người lính ở trong thời chiến cũng như trong thời bình để nuôi dưỡng cảm xúc của mình về người lính, về quá khứ hào hùng của ông cha ta. Thêm vào đó, trong quá trình quay, tôi cũng được đạo diễn danh Nguyễn Danh Dũng và đạo diễn Nguyễn Đức Hiếu chỉ bảo, giải thích về tuyến nhân vật của mình, nhờ đó đã hoàn thành được vai diễn này.
Quá trình đóng phim Không thời gian, Duy Khánh có kỷ niệm nào đáng nhớ?
Một kỉ niệm rất đáng nhớ với tôi đó là lần quay cảnh Trần Hùng được về quê nghỉ phép. Trong mấy ngày ở nhà, Hùng lợp lại cho bố mái nhà. Để quay cảnh này, tôi phải trèo lên trên nóc nhà dỡ tôn ra và lợp lại. Khi trèo lên mái nhà, tôi khá run vì là người sợ độ cao. Tôi nhớ hôm đó đi đôi dép quai hậu, do run quá mồ hôi chân đổ nhiều khiến dép có khả năng bị tuột. Nên dù cảnh quay rất đơn giản, nhưng tôi bị phân tâm vì vừa phải tập trung tâm lý để diễn vừa sợ bị tuột dép bị ngã. Hơn nữa, làm thế nào để vừa nhớ lời thoại, vừa tập trung dỡ tôn cho chính xác khá là khó. Có nhiều pha hai bố con khá là hoảng vì mái tôn chưa được gỡ hẳn, khá nguy hiểm nên lúc nào cũng trong tâm trạng lo lắng.
Khi xem phim, khán giả có cảm nhận các diễn viên vào vai giống như những người lính thực thụ. Làm thế nào để Duy Khánh có được cảm xúc thật như vậy?
Đây là 1 bộ phim đặc biệt nên là tất cả mọi thứ xoay quanh nó cũng đều đặc biệt, kể cả trong quá trình sản xuất khi có những cảnh quay mà những người chiến sĩ thực hiện nhiệm vụ ở trong những bối cảnh, hoàn hoàn cảnh đặc biệt như đi cứu người trong lũ, mở đường khi bị sạt lở đất hay những cảnh hành quân trong rừng. Chính vì vậy mọi việc sinh hoạt như là ăn, ngủ, nghỉ các diễn viên đều thực hiện ngay tại bối cảnh để tiết kiệm thời gian. Trong hoàn cảnh đó, bên phía Bộ Quốc phòng đã cử những chiến sĩ đến để hỗ trợ đoàn phim. Mỗi cảnh quay xong cả đoàn làm phim cùng những người lính ngồi ăn cơm, trò chuyện với nhau rất vui vẻ và tình cảm. Chính việc sinh hoạt cùng những người lính thực thụ tại những bối cảnh quay như vậy khiến cho bản thân tôi cũng như những người trong đoàn phim đều cảm nhận được sự tình cảm, gần gũi, ấm áp của người lính và mang cảm giác như là mình như đang ở trong môi trường quân ngũ thật sự.
Duy Khánh có thể chia sẻ với khán giả về cuộc sống hàng ngày của người lính trên phim trường được chứ?
Để chuẩn bị cho 1 buổi quay, chúng tôi phải dậy từ rất sớm, thường là từ 4 giờ sáng đã phải dậy ăn sáng, trang điểm rồi chuẩn bị phục trang và bắt đầu di chuyển ra bối cảnh. Khi kết thúc 1 ngày quay, về nhà ăn cơm, tắm rửa xong sẽ rơi vào tầm 8, 9 giờ tối, lúc đấy mọi người đều đã mệt mỏi và thường lên giường đi ngủ luôn. Hôm nào cũng sinh hoạt đều đặn như vậy chúng tôi vẫn cứ trêu nhau rằng lần này đi làm phim có cảm tưởng như chúng ta đang đi lính thật sự. Chính vì vậy khi bộ phim lên sóng thì tôi cũng nhận được nhiều bình luận của khán giả trên mạng xã hội nói rằng chiến sĩ của đoàn phim lần này vất vả quá và cảm tưởng như mọi người là đang thực hiện nhiệm vụ chứ không phải làm phim nữa. Thậm chí các bác, các chú bên quân đội đều nói rằng lần này đoàn phim đã có một trải nghiệm đặc biệt khi cùng ăn, cùng ở, cùng ngủ với những người chiến sĩ ở trên phim trường như là một người lính thực thụ.
Cảm ơn Duy Khánh về cuộc trò chuyện!