Phong quyết không lùi bước trước sức ép từ giám đốc Hà, kiên trì theo đuổi dự án bánh Nhon Nhon bằng sự tự tin và tinh thần cải tiến đến cùng.
Trong tập 22 “Dịu dàng màu nắng”, giám đốc Hà đã gọi riêng Phong để trao đổi và yêu cầu dừng sản xuất bánh Nhon Nhon. Bà nhắc lại thỏa thuận trước đó rằng công ty phải ưu tiên đơn hàng của những khách hàng lâu năm, đồng thời cho rằng không thể vừa đảm bảo các đơn hàng truyền thống vừa hoàn thành đơn hàng thử nghiệm như Nhon Nho. Dù bà Hà đã bàn với chồng và sẵn sàng hỗ trợ Phong nếu dừng dự án, Phong vẫn khẳng định anh không bỏ cuộc.
Tình cờ nghe được cuộc trò chuyện này, Xuân bày tỏ sự cảm ơn với Phong vì đã sắp xếp lại công việc theo nguyện vọng của hai anh em cô. Phong chỉ nhẹ nhàng đáp lại rằng đó là trách nhiệm của người quản lý. Trên đường đưa Xuân về nhà, Nghĩa – người luôn âm thầm quan tâm cô – xúc động khi Xuân ngỏ ý muốn tặng anh một món quà. Về nhà, Nghĩa đội chiếc mũ Xuân tặng và mơ mộng về cô.
Nhận thấy tình cảm của con trai dành cho Xuân, bà Vui hào hứng vun vén. Bà động viên Nghĩa “ki với ai thì ki nhưng với Xuân thì phải phóng khoáng lên”, thậm chí còn sẵn sàng hậu thuẫn tiền nong để con “cưới vợ liền tay”. Tuy nhiên, Nghĩa vẫn còn khá rụt rè và thiếu tự tin trước mối quan hệ này.
Ở một diễn biến khác, Bắc – sau khi nghe Xuân kể về khó khăn của dự án Nhon Nhon – quyết định cùng em gái góp ý để hỗ trợ sếp Phong. Anh đưa ra đề xuất tăng cường ca làm việc, nhất là dịp giáp Tết, để đáp ứng đơn hàng. Tuy nhiên, Phong cho rằng mục tiêu lớn hơn là đạt được sự đồng thuận của toàn bộ công ty.
